Chào mừng bạn đến với ngovanhung93.blogspot.com!

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

LÀM SAO BIẾT CÓ THIÊN CHÚA?

Sự hiện diện của Thiên Chúa là một điều hiển nhiên đối với con người, như lời Cicéron, nhà hùng biện và văn sĩ thời danh sống ở thế kỉ I TCN: “Có dân tộc, có gia đình nào mà không biết có thần thánh trước khi biết những khoa học khác”.
Dẫu vậy, ta nên nhất trí với nhau ở một số điểm, trước khi trao đổi với nhau sự hiện diện của Thiên Chúa.
1.     Không nên tham vọng chúng lý trí toán học hay khoa học để quán triệt về Thiên Chúa, vì đây là phạm vi đức tin siêu hình. Một Thiên Chúa mà khoa học có thể phân tích, chứng minh được như những thực tại khác thì không phải là Thiên Chúa.
2.     Mầu nhiệm về Thiên Chúa, đức tin luôn luôn có một pần mà lý trí không thể đạt tới. Những gì lý trí đạt tới chỉ là tính cách loại suy. Phần mà lý trí không đạt tới gọi là phần mờ tối của đức tin. “ Sau này” như Thánh Phao lô nói, ta mới thấy rõ.
3.     Trước lí chứng về Thiên Chúa hiện hữu, con người được kêu mời tự do chấp nhận hay khước từ. Quyết định này tùy thuộc vào lòng mến, sự khao khát tìm kiếm lời cầu xin và thiện chí của con người. “ Lạy Cha, Cha đã dấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều đó, nhưng lại mặc khải cho những kẻ bé mọn, vì ý Cha muốn như vậy”
I. Vũ trụ vạn vật làm chứng có Thiên Chúa
    1. Khi ta thưởng thức một công trình tuyệt vời, ta phải nghĩ tới người thực hiện và điều khiển công trình đó. Công trình càng tuyệt vời thì người thực hiện công trình đó càng thông minh và tài giỏi.
 Trật tự, sự chuyển động chính xác và hài hòa của giải ngân hà những tinh cầu vô cùng lớn cho đến những nguyên tử vô cùng bé nhỏ, sự phong phú kì diệu và vẻ đẹp muôn màu của muôn  loài muôn vật… cho ta suy đoán chắc chắn về một Đấng vô cùng thông minh, quyền năng, là nguồn gốc và cùng đích của vũ trụ (GLC 32).
 Diderot nói: “ Mắt và cánh của một con bướm đủ đánh đổ nhà vô thần”.
Thánh Augustino: Vẻ đẹp của vũ trụ là một lời tuyên xưng. Những cái đẹp này đều chịu sự thay đổi, vậy thì ai đã làm nên những vẻ đẹp này, nếu không phải là Đấng đẹp tuyệt vời.
     2. Nhìn mọi vật xung quanh và cả chính bản thân ta, hết thảy đều đã có lúc xuất hiện rồi có lúc biến đi. Vậy nếu như ta tự có nguồn sống thì ta bất diệt và tồn tại mãi, nhưng thực tế không vậy. Điều này chứng tỏ nguồn sống không ở trong ta nhưng ở một nơi Đấng khác. Đấng ấy là chính sự sống vĩnh cửu.
Kết luận: Không thể mọi sự do ngẫu nhiên, phải có Đấng Tạo Thành.
II. Con người và những giá trị cao quý nơi con người làm chứng về Thiên Chúa.
1. Niềm khát vọng về Thiên Chúa, về tuyệt đối đã được ghi sâu trong tâm hồn con người bởi vì con người đã được dựng nên do Thiên Chúa và cho Thiên Chúa. Con người không thỏa mãn khát vọng của minh nơi những thực tại trần thế. Chỉ nơi Thiên Chúa, con người mới tìm thấy chân lí tuyệt đối và hạnh phúc mà con người không ngừng tìm.
2. Nơi con người có sự cởi mở,           đón nhận chân lí và cái đẹp có cảm thức về điều thiện luân lí, có ý thức về tự do và lương tâm. Đó là dấu hiệu, là mầm sống của vĩnh cửu mà con người mang trong mình và không thể giảm thành vật chất mà thôi. Cho nên, linh hồn của con người chỉ có thể có nguồn gốc từ nơi Thiên Chúa.
Con người là một sinh vật có luân lí tính, nghĩa là mỗi hành vi của nó đều được hướng dẫn và phê phán do một quy luật tự nhiên đã được khắc vào tâm hồn, ta gọi đó là lương tâm hay quy luật đạo lí.
Sự hiện hữu của luật này được biểu lộ trong việc: phê phán nhau về hành vi tốt xấu – ta tự phê phán chính mình về hành vi tốt xấu, và như vậy, luật này hay lương tâm phải độc lập tôi và làm quan tòa phê phán mọi hành động của tôi. Tôi không tự đặt ra quy luật đó, vì nó có trước cả tôn giáo và xã hội. Tôn giáo chỉ đến sau và quảng diễn nó mà thôi.
Vậy tất cả những đặc tính của luật này đòi hỏi phải được đặt nền tảng trên mọi sự Thiện tuyệt đối, một Đấng Siêu Việt mà ý muốn của Ngài là điểm quy chiếu cho hết mọi ý muốn. Chính Ngài là lý do để cho con người có mặt trên cõi đời này.
Đấng Tuyệt Đối ấy chính là Thiên Chúa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét